Thơ: Thơ, em và tôi với đời

Em đứng đó tâm hồn tôi chai sạnEm thanh cao quý phái biết chừng nàoCảm nhận đó tôi nghĩ ai cũng biếtTôi cũng hiểu nhưng tiếc chẳng cảm xúc chiMột bài thơ có thể nhiều vần nhiều điệuAi đọc thơ cũng cảm thấy hay hayTôi đọc thơ thấy nhiều điều huyền diệuNhưng tiếc thay chẳng biết ý thơ nói gìTôi biết tôi chai sạn ở tâm hồnBởi yêu đã nhiều và đã từng trải chăng?Đứng trước em trước rừng dấu lặng (!)Biển sóng xô tôi choáng ngợp sự ồn àoCuộc đời có bao điều trần tụcThi vị thơ lạc mất trước dung nhanVẻ đẹp em, ngày nào thơ khao khátGiờ chỉ còn khao khát trước bao ngườiTôi tiếc thay tâm hồn tôi chai sạnTôi tiếc em lỡ mất một dung nhanChàng thi sĩ đứng đó hồn trần tụcTôi và em lạc mất giữa dòng đời.Đoàn Văn LươngĐà Nẵng ngày 05/11/2004

1gom