Ca sĩ Khánh Du. |
– Khánh Du có thể kể một chút về tuổi thơ của mình?
– Mới sáu tuổi, Du đã đứng hát trước đám đông rồi, nhưng gia đình lại không ủng hộ chuyện đi hát. Ba nói nghề này bạc bẽo lắm nên không muốn con gái theo. Nhưng Du mê hát, làm sao bỏ được, thế là trốn đi biểu diễn. Du phải giấu kỹ lắm, nếu ba biết là đánh đòn như chơi. Thậm chí, ba cắt tóc để Du xấu không dám ra đường. Nhớ mãi một lần đang trang điểm, gắn lông mi giả thì ba đột ngột về nhà, Du lật đật trốn xuống gầm bàn, lấy đèn pin… soi gương… dán lông mi tiếp.
– Vì sao Du sang Đức một thời gian?
– Ba không muốn Du đi hát nên đã đưa sang Đức lao động. Nhưng hình như hát là một cái nghiệp rồi. Qua Đức, công ty Du làm việc có chiến dịch quảng cáo biểu diễn thời trang và biểu diễn ca nhạc, thế là Du lại tham gia.
– Du hài lòng về cuộc sống hiện tại chứ?
– 19 tuổi, Du lập gia đình và cũng đã chia tay. Đó là một thời yêu vụng dại và ngây thơ. Đứa con là kết quả đẹp của một cuộc hôn nhân ngắn ngủi. Hiện tại, cô con gái là bến bờ yêu thương vô tận của Du đấy.
– Bệnh tim có ảnh hưởng nhiều đến con đường ca hát của Du không?
– Dù bị bệnh tim, đã mổ và thay van tim nhân tạo. Nhưng trời thương, Du vẫn hát, khi Du cất tiếng hát, trái tim cũng hát theo. Hạn chế là không được hát nhiều ca khúc cùng một lúc. Du vẫn phải khám định kỳ hàng tháng.
– Nếu có một điều ước với Du thì đó là gì?
– Mãi mãi được hát. Hát cho đến hết cuộc đời.
(Theo Văn Hóa Nghệ Thuật)