Tất nhiên là được. Những phương tiện sinh học nhằm ước lượng “mức độ đến đâu” không thiếu, thậm chí hơi nhiều, và thường không hẳn đã dẫn đến hiệu quả “thực tế cụ thể”.
Vì “thực tế cụ thể” thì chỉ cần một phương tiện đánh giá duy nhất là… cái giường, có nghĩa là được hay không được, mà thôi! Còn một thông số đạt bao nhiêu PENRIG chẳng mấy quan trọng đối với cả hai vợ chồng.
Những khảo sát sinh học, tuy vậy, vẫn rất cần thiết cho nghiên cứu, hồ sơ lưu, và để… báo cáo trong các buổi hội thảo chuyên đề. Các nhà khoa học đã ghi nhận trên “giấy trắng mực đen” toàn bộ qui trình cương ban đêm hoặc 24/24 giờ bằng một máy nhỏ do bệnh nhân mang trên người, có kèm (hoặc không kèm) theo kích thích bằng phim, ảnh, sách… Kết quả được thu nhận vào bộ nhớ của máy RIGISCAN và chuyển thành biểu đồ trên màn hình, cho biết hai thể hang có còn hoạt động tốt hay không, và ở mức độ nào.
Phương pháp thăm dò ít tốn kém hơn là chụp X-quang thể hang, sử dụng siêu âm, cộng hưởng từ hạt nhân (NMR), nghiên cứu động mạch hang bằng Doppler…Tất cả các phương pháp trên đều có những trường phái ủng hộ hoặc bài bác. Nguyên nhân là bệnh nhân đang ở trong “tình trạng tâm lý rất mong manh”; việc tiến hành những khảo sát như vậy dễ làm cho bệnh nặng thêm (do cảm thấy đã thành “vấn đề thật sự” trong lúc vẫn còn nuôi hy vọng “nó sẽ tự phục hồi”). Nhiều khi chính tư tưởng bi quan như trên cộng với môi trường bệnh viện, các phương tiện “quá sức hiện đại” đã đưa ra những kết quả sai, có vẻ “nặng” hơn so với thực tế (vào một lúc khác, tại một nơi khác, như trong căn phòng quen thuộc của hai vợ chồng chẳng hạn).
Còn xét nghiệm thì sao?
Do không hề có thụ thể testosterone tại cơ quan dương sự nên những xét nghiệm về hoóc môn chỉ nhằm khảo sát hành vi tình dục hoặc mức độ ham muốn chứ chẳng mấy giá trị trong việc đánh giá hiện tượng cương. Còn việc xác định nồng độ của các hóa chất thần kinh trung gian can thiệp trực tiếp vào quy trình này như adrenline, dopamine… thì chỉ dành phục vụ nghiên cứu.
Thủ thuật sinh thiết, tức là lấy một mảnh nhỏ của thể hang, để quan sát về mặt giải phẫu bệnh lý, sẽ cho thấy có nên tiếp tục điều trị hay đành… chịu thua nếu tỷ lệ các cơ trơn bị xơ hóa quá cao (trong trường hợp này, chỉ còn cách lắp ghép một bộ phận giả, hiện cũng khá thịnh hành, giá ở Mỹ là khoảng trên dưới 2.000 USD/cái). Tuy nhiên, đây là một trong những lĩnh vực khoa học mà yếu tố lâm sàng vẫn luôn luôn rất quan trọng, nếu không phải quan trọng nhất. Thiếu những trang bị đắt tiền nói trên, việc đánh giá vẫn có thể diễn ra, đơn giản và đôi khi hiệu quả hơn nhiều.
Bằng cách nào?
Gây cương nhân tạo. Chỉ cần tiêm một liều lượng thuốc nhất định vào ngay cơ quan dương sự và theo dõi xem có đáp ứng không, sau bao nhiêu phút thì đáp ứng, đáp ứng mức nào (căn cứ vào góc độ) và kéo dài bao lâu… Giống như người thợ sửa xe có kinh nghiệm, chỉ cần cho nổ máy thử, anh có thể biết dễ dàng là xe bị kẹt xăng hay lửa yếu…
Như vẫn nhắc đi nhắc lại mãi, tình dục là chuyện cá nhân, đương nhiên, việc trị liệu cũng phải tuân theo nguyên tắc đó.
(còn tiếp)
LTS: “Thắc mắc biết hỏi ai” là tập hợp các câu trả lời cho những câu hỏi về lĩnh vực tình dục mà bạn đọc gửi đến bác sĩ Trần Bồng Sơn từ năm 1989. Những giải đáp của ông không chỉ mang nội dung khoa học mà còn có tác dụng giúp đỡ, trấn an về tâm lý. Với giọng văn dí dỏm, thông minh, bác sĩ Trần Bồng Sơn đã khéo léo đi vào những khía cạnh gai góc, thầm kín nhất trong quan hệ tình dục, một lĩnh vực còn chịu nhiều thành kiến”.