Quá khứ đau buồn luôn dằn vặt em

From: N.T.To: [email protected] Sent: Sunday, August 01, 2004 9:52 PM Subject: qua khu luon lam em lo so,
Những tồn động trong quá khứ luôn làm cho lòng em lo sợ, mong được các anh chị thường theo dõi mục tâm sự cho em sự góp ý. Em đang bị bối rối bởi quá khứ đau lòng. Em phải bắt đầu từ đâu để nói hết ra nhưng nỗi đau trong đời em gặp phải. Năm em vừa được 18 tuổi, nỗi đau này em phải ôm ấp trong lòng đã hơn 4 năm. Em luôn bị dằn vặt, rất ân hận bởi tuổi đời non dại.
Trong một đêm, từ nhà em vừa bước ra lại gặp 2 người bạn cùng giới rủ đi uống nước cho vui. Sau chầu nước đó đã là nỗi ám ảnh của đời em. Trong quán nước, tình cờ quen thêm một nhóm thanh niên 7-8 người. Tất cả rủ nhau cùng đi chơi kết bạn. Mấy người đó chở cả 3 đứa em vào vườn cafe – một nơi rất hoang vắng không thể tìm được sự giúp đỡ và rồi đời em cùng 2 bạn gái bị cả bọn cưỡng hiếp. Vì cả bọn luôn hăm dọa là nếu có sự chống cự thì giết chết, nếu không muốn làm tình cùng một người thì cả bọn cùng làm cho nên em rất sợ. Lúc đó em nghĩ minh chết quách đi cho xong, chứ nhỡ có người biết được có nước mà độn thổ.
Cũng vì sự xấu hổ và tủi nhục ấy em cùng 3 bạn gái đã không dám tố cáo bọn ấy. Rồi 1 trong đám người đó lại dám tới nhà em nữa nhưng em cự tuyệt, đuổi đi. 4 năm qua em rất hận và sợ hãi đàn ông. Cách đây khoảng 6 tháng em có quen với 1 người. Bước đầu em cũng sợ lắm, nhưng người này rất tốt với em và luôn quan tâm thương yêu em. Em cứ lưỡng lự và rất lo sợ không biết có nên thú thật cùng người ấy hay không, vì nói ra sự thể sẽ như thế nào? Em cũng rất yêu người ấy.
Có một điều, trong trao đổi tình cảm, em và người ấy rất hợp nhau. Nhưng khi anh ấy muốn gần em, em bảo là khi nào cưới em làm vợ mới được làm điều đó. Gần đây anh ấy ngạc nhiên và lưỡng lự muốn nói điều gì đó về quá khứ của em va bảo rằng cả hai thành thật cùng trao đổi về quá khứ. Anh nói dù có chuyện gì không hay đi nữa cũng không hờn giận nhau và không làm cho nhau buồn. Em đã hứa và chưa đón được là anh ấy muốn nói điều gì. Bỗng dưng anh ấy ra một câu hỏi làm em phải ngạc nhiên. Anh ấy hỏi rằng trong quá khứ của em có từng trải qua mối tình đầu nào chưa, và đả trót trao cho mối tình đầu à?
Em trả lời là chưa vì cũng chưa yêu ai bao giờ. Anh ấy lại tiếp câu hỏi, vậy em có từng bi tai nạn gì không? Em cũng chưa nghĩ được anh ấy muốn nói về điều gì. Anh ấy bảo, anh yêu em bởi con người hiện tại là em, còn quá khứ thì đã là quá khứ. Anh không quan trọng về điều đó, tuổi trẻ ai cũng có phút giây lỡ lầm, tốt nhất là mình tự biết rút kinh nghiệm từ cái sai đó để hoàn chỉnh mình.
Nghe anh nói vậy, em đã kể cho anh nghe về chuyện đau buồn của đời mình và cũng là chuyện mà em hận nhất cả đời. Anh nghe xong nói giá như anh đang cầm súng sẽ bắn hắn mà không cần suy nghĩ. Anh rất ghét cái loại thanh niên như thế. Và anh ôm em vào lòng, bảo em đừng buồn và đừng nghĩ đến nữa. Hãy để nó qua đi và tiếp tục dung bón cho cuộc tình giữa anh và em ngày thêm một tốt đẹp.
Em rất sợ câu chuyện đó sẽ dẫn tới chuyện không hay cho cuộc tình giữa em và anh ấy một ngày sau này. Theo các anh chị em nêu ra điều đó cùng anh ấy là tốt hay không? Giá như em để câu chuyện ấy vào quên lãng được. Em rất mong nhận được sự góp ý của các anh chị.
Chào các anh chị.
Thoa
Ý kiến chia sẻ với bạn Thoa xin gửi về: [email protected]

Close [X]
1gom
1gom