– Tại sao anh lại thích để đầu đinh?
– Tiết kiệm thời gian chải chuốt, đỡ tốn dầu gội và nguyên nhân chính là thích giả vờ già.
– Anh bắt đầu hát từ khi nào?
– Khoảng lớp 5, lớp 6 gì đó, nhưng chẳng ai khen mình hát hay nên đành tự mình khen mình vậy.
Nhóm AC&M. |
– Tại sao anh có thể cười mọi lúc mọi nơi như vậy?
– Tôi không tự tin về sắc đẹp nhưng cực kỳ tự tin về nụ cười của mình đấy, cười nhiều… trẻ lâu mà! Còn ai đó cảm thấy mình vừa hát, vừa cười là… trật. Đã hát làm sao cười được? Chẳng qua tại cái miệng của mình…
– Anh có những sáng tạo khi hòa âm các bài dân ca, như “Trống cơm”, “Lý cây đa”. Điều gì thôi thúc anh cùng nhóm chọn phong cách acapella?
– Những làn điệu dân ca gắn liền với người Việt Nam nên ai cũng thích, dễ thuộc, dễ nhớ và được truyền tụng khắp nơi. Vào thời điểm ở Việt Nam rất ít người biết hát acapella (ở nước ngoài thì rộng rãi), tôi muốn đưa cái mới lạ đó gần gũi con người Việt Nam hơn.
– Album solo của anh có gì đặc biệt?
– Khác Nam Khánh khi hát trên sân khấu, khi hát bè chung cùng nhóm. Đằm thắm hơn, sâu sắc hơn, trầm hơn. Chống chỉ định nghe trước khi đi làm (cười).
– Trên những chặng đường du ca của mình, nơi đâu để lại cho anh ấn tượng nhất?
– Tôi mê thiên nhiên và rất thích đi du lịch, đặc biệt thích được diễn ở Hà Nội – thành phố cổ nên thơ, khác xa nhịp sống ồn ào ở TP HCM. Và con người Hà Nội thì dễ gần, dễ mến.
– Mọi người thường cho rằng các nghệ sĩ tính đa tình. Anh nghĩ sao?
– Đa tình đâu phải là xấu. Theo tôi nghĩ, đa tình là nhiều tình, mà nhiều tình đơn giản chỉ là… nhiều cảm xúc.
– Anh biết yêu từ bao giờ?
– Hơi chậm, tới tận năm lớp 9 mới biết… yêu.
– Bạn gái của anh là người thế nào?
– Nhìn xem dễ thương không? (chìa ra tấm hình trong ví). Nàng là nhà sử học tương lai, dễ thương, hiền, có óc hài hước và thông minh. Đặc biệt, khi cùng tôi đến những quán cà phê nho nhỏ kiến trúc đẹp, ngồi nghe nhạc cổ điển, nàng biết… im lặng.
(Theo Thể Thao)