Người gửi: Nguyen Thi Huynh PhuongGửi tới: Ban Biên tậpTiêu đề: Cái tết xa quê nơi xứ người
Cứ sau mỗi lần đọc 1 bài báo hay xem 1 bức tranh, lòng tôi lại bồi hồi và chẳng hiểu sao nước mắt lại cứ ứa ra. Những kỉ niệm chợt ùa về như mạch nước ngầm bấy lâu chất chứa nay bỗng bùng lên mạnh mẽ. Giờ này chắc ba mẹ đang chuẩn bị cho mâm quả cúng giao thừa.
Mới năm ngoái thôi, vào đúng thời khắc thiêng liêng này, tôi vẫn còn đang hối hả phụ mẹ chuẩn bị cho đêm giao thừa, vậy mà năm nay, tôi lại đang ở 1 đất nước khác, cách mẹ gần nửa vòng trái đất – đất nước của xứ sở sương mù buồn tẻ và lạnh lẽo. Dẫu biết rằng chỉ sau vài năm nữa thôi, tôi sẽ lại được về nhà đón Tết cùng ba mẹ nhưng sao vẫn thấy khóe mắt cay cay và một nỗi buồn cứ len lỏi trong tâm hồn. Sài Gòn bây giờ chắc rạo rực lắm, tôi còn nghe thoảng đâu đây hơi thở mới và gấp gáp của dòng người đang háo hức cho một mùa xuân mới. Một năm nữa lại đến, tóc ba lại điểm thêm vài sợi bạc, mẹ lại càng phải hối hả bươn chải cho cuộc sống. Bây giờ là 12h30 trưa tức là khoảng 7h30 tối ở Việt Nam, chỉ còn vài tiếng thôi là đến giao thừa rồi. Mẹ ơi, con thèm quá cái cảm giác được cùng mẹ và các dì, các em đi chùa hái lộc. Điều đó tưởng chừng đơn giản mà sao xa vời vợi với con. Nhà mình neo người nên khi con đi rồi, sự trống trải như phủ đầy cả ngôi nhà nhỏ của chúng ta. Con chỉ mong 1 điều, ba mẹ cùng nhau hưởng một mùa xuân an lành .Vài dòng cuối con xin gửi đến ba mẹ, kính chúc ba mẹ hưởng một cái Tết ấm áp và hạnh phúc.