Nguyễn Thiên Đạo: ‘Tôi có trách nhiệm với nhạc sĩ trẻ’

a
Nhạc sĩ Nguyễn Thiên Đạo.

– Tại sao ông quyết định tặng cho Hội Nhạc sĩ VN món quà đó ?
– Tôi là hội viên Hội nhạc sĩ Việt Nam, sống ở nước ngoài hơn một nửa thế kỷ nay. Tôi nghĩ đó là trách nhiệm, bổn phận của tôi với lớp nhạc sĩ trẻ trong nước. Tháng 12/2001, Hội nghệ sĩ đề nghị tôi viết một bản giao hưởng, tôi trả lời sẽ viết một bản concerto có tên Sóng nhất nguyên, kết hợp một số nhạc cụ dân tộc với dàn nhạc Tây Âu. Bản concerto này được thể hiện bằng ngôn ngữ và thủ pháp hiện đại, với tinh thần tôn vinh bản sắc dân tộc Việt. Tôi tặng lại số tiền 2.000 USD cho Hội nhạc sĩ Hà Nội, Nhạc viện TP HCM, đại học Nghệ thuật Huế và Viện nghiên cứu âm nhạc.
– Vì sao các tác phẩm của ông gần đây đều bắt đầu bằng từ “sóng”?
– Tôi rất thích từ này. Có thể ngày 27-28/3/2003, tôi sẽ trở về Việt Nam công diễn một tác phẩm nữa do Nhà hát nhạc vũ kịch Việt Nam đặt viết cho một vở ballet. Bản nhạc có tên Sóng nhạc Trương Chi. Tôi rất thích cái tên Sóng thần và có dự định sẽ lấy tên đó cho một bản nhạc.
– Theo ông, việc đưa các nhạc cụ dân tộc kết hợp với dàn nhạc Tây Âu vào trong một bản concerto là sự phiêu lưu?
– Ngay sau khi Hội nhạc sĩ Việt nam đặt hàng tôi viết Sóng nhất nguyên, tôi đã gặp gỡ một vài nhạc sĩ sử dụng nhạc cụ dân tộc trong nước và học hỏi được rất nhiều. Ước vọng của tôi ở bản concerto này là tạo ra một cuộc hợp hôn giữa hai dòng nhạc Đông – Tây. Nhưng có đạt được điều đó hay không, phụ thuộc vào sự đánh giá của công chúng và thời gian. Tôi đã rất lo âu bởi thực hiện ý tưởng này không dễ, tựa như trong một bữa cơm Việt Nam thuần tuý lại có thêm pho-mát, hay một bữa cơm Tây lại có thêm nước mắm. Không cấm chúng ta đưa nước mắm vào, nhưng vấn đề là làm sao người ăn vẫn chấp nhận hương vị của món ăn.
Nhân dịp trình diễn Sóng nhất nguyên, tôi đề nghị Viện nghiên cứu âm nhạc tổ chức buổi tọa đàm về tính dân tộc trong âm nhạc hiện đại, có sự tham gia của giới soạn nhạc, giới nghiên cứu âm nhạc. Tôi mong rằng giới âm nhạc Việt Nam sẽ thẳng thắn trao đổi với nhau, chứ không phải đến chỉ để tán tụng.
(Theo Thanh Niên)

1gom